Không thể coi thường độc mà Nguyên Thần Hoan luyện chế, lão ta nói là một loại độc mới, ngươi đóng các khuyết huyệt lại thì cũng chưa chắc đã có tác dụng, vậy nên ngươi nhất định phải thận trọng, nếu như thấy có gì bất thường thì phải trốn ra sau lưng ta, ta không sợ độc.  

Ghê tởm nhất là Nguyên Thần Hoan đưa giải độc cho Khúc Minh Nguyệt mà không đưa cho ta, lão ta nói Ách Nan độc thể của ta không cần dùng tới giải độc, nếu không thì ta có thể đưa thuốc giải cho ngươi, hiện tại cũng chỉ có thể xem tình hình rồi hành động vậy.  

Lục Yên Chi rất nghiêm túc truyền âm cho Dương Bách Xuyên, hắn nghe nàng nói vậy thì trong lòng rất ấm áp, lúc này sự đề phòng của hắn với Lục Yên Chi đã giảm xuống không ít, lúc trước, mặc dù hai người họ đã kết đồng minh trong mộng yểm, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Lục Yên Chi.  

Lúc này, phòng bị của hắn đã giảm xuống không ít, còn thầm mắng mình tiểu nhân đề phòng quân tử.  

“Ừ, ta sẽ cẩn thận, nhưng ngươi cũng đừng lo lắng quá, ta cũng đâu phải ngồi không, đến lúc đó ai chết ai sống còn chưa biết đâu.” Dương Bách Xuyên trả lời Lục Yên Chi rồi híp mắt nhìn ba người Khúc Minh Nguyệt.

Nói đi nói lại thì Dương Bách Xuyên vẫn lưu ý đến lời nhắc nhở của Lục Yên Chi, dù sao cũng là Lão Độc vật Nguyên Thần Huyễn luyện độc, chắc chắn không hề đơn giản.  

Bản thân Tu Chân Giới đã là một thế giới đầy rẫy kỳ huyễn, vạn vật sinh linh có khả năng tu luyện đều là những kỳ tích của tạo hóa chứ không phải của quần thể.  

Còn xuất hiện những bảo vật kì lạ gì đó, các loại độc dược, vô cùng bình thường.  

Không phải cái gì cũng có thể đề phòng hay tìm được biện pháp hữu hiệu.  

Có vài tình huống sẽ là cái chết.  

Mặc dù Lục Yên Chi yêu cầu Dương Bách Xuyên phong bế kinh mạch khiếu huyệt, ngăn ngừa độc tính nhập thể, nhưng nào có ai biết được độc dược do Nguyên Thần Huyễn luyện ra là loại độc gì?  

Có đặc điểm thuộc tính gì, có vài loại độc không phải chỉ cần phong bế kinh mạch khiếu huyệt là xong.  

Nên thận trọng vẫn tốt hơn.  

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, sau khi Dương Bách Xuyên tìm hiểu “Thần Ma y điển” lại không dám tự xưng mình là thánh thủ, nhưng đối với đại đa số loại độc hắn vẫn tự tin.  

Ngoài ra hắn có mệnh Tinh Thần Tượng chuông Đông Hoàng, phù văn thần bí huyền ảo có thể luyện hóa thần lực độc Nguyên Thần, điều này đã được nghiệm chứng trên người Lưu Hải Đường, có tác dụng tuyệt đối lúc Khúc Minh Nguyệt hạ độc hắn.  

Vì vậy, trong lòng Dương mỗ vẫn tự tin đối mặt với Khúc Minh Nguyệt, đến lúc đó có thể dùng các chiêu thức dơ bẩn và độc hại khi cần thiết.  

Hắn cảm thấy chỉ cần Nguyên Thần không trúng độc thì chuyện gì cũng dễ giải quyết.  

Vừa đi vừa nói chuyện với Lục Yên Chi, thật ra chủ yếu là vì Dương mỗ đang nghĩ kế cho Lục Yên Chi, đối với Lục Yên Chi thì nàng ta không hề có chút kinh nghiệm giang hồ nào.  

Đừng nhìn Lục Yên Chi có tu vi cao hơn Dương Bách Xuyên, là Hợp Thể Cảnh đại viên mãn, nhưng nàng ta là thuốc do Nguyên Thần Huyễn tìm ra, vẫn luôn bị Nguyên Thần Huyễn giấu kín, chưa từng đi ra ngoài lịch luyện, nói thẳng ra là ít thấy hiểm ác trong Tu Chân Giới nên nội tâm vẫn là một cô nương hiền lành.  

Ngược lại là Dương mỗ, thời gian tu luyện khá ít, nhưng lại là người từng trải qua vô số khoảnh khắc sinh tử, so về kinh nghiệm giang hồ thì phong phú hơn Lục Yên Chi rất nhiều.  

Được rồi, nói dễ nghe thì Dương mỗ là người có kinh nghiệm giang hồ phong phú, nói trắng ra là xấu bụng.  

Cho nên nội dung cuộc trò chuyện truyền âm của hai người đều là Dương mỗ đang dạy Lục Yên Chi nên hạ độc thủ như thế nào thôi.  

“Yên Chi à, sau khi chúng ta rời khỏi Tinh Hà, nếu thấy tình hình không thuận lợi thì hãy hạ độc huynh đệ Nghiêm gia ngay lập tức. Hạ độc nhiều một chút, hạ càng nhiều càng tốt, tốt nhất là hạ độc chết bọn hắn trong một lần thì chúng ta đỡ một rắc rối.  

Về phần sư tỷ ngươi Khúc Minh Nguyệt, có thể ngươi hạ độc nàng ta không có tác dụng gì lớn nhưng không sao, để cho ta đối phó là được, dù sao thì ít nhất ngươi phải hạ độc lật lên huynh đệ Nghiêm gia, như thế thì phần thắng của chúng ta lớn hơn, ngươi nắm chắc được không?”  

Sau khi thân quen với Lục Yên Chi, trong lúc vô tình Dương mỗ đã trực tiếp thay đổi xưng hô từ Lục cô nương thành Yên Chi, Lục Yên Chi cũng không hề khó chịu vì việc này.  

Sau khi nghe được Dương Bách Xuyên truyền âm, Lục Yên Chi truyền âm trả lời: “Ta sẽ cố gắng thử xem, theo lý thì ta chắc chắn có thể hạ độc lên người tu sĩ vượt qua Độ Kiếp cảnh, cho dù là tu sĩ Đại Thừa cảnh cũng được, chỉ sợ Khúc Minh Nguyệt đưa cho huynh đệ Nghiêm gia thuốc giải độc thì có hơi phiền phức, sẽ phát sinh biến cố gì đó.” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!